Vì cam cho quýt đèo bồng
Vì em nhan sắc cho lòng nhớ thương.
Cổ tay em trắng lại tròn,
Ðể cho ai gối đã mòn một bên?
Gối chăn gối chiếu không êm,
Gối lụa không mềm bằng gối tay em.
Hỡi người tóc tốt xanh non
Lưng ong thắt đáy như con tò vò.
Tóc xanh tươi tốt rậm rà
Răng đen nhanh nhánh tưởng là hạt na.
Non cao cũng có đường trèo
Đường dù hiểm nghèo cũng có lối đi.
Non cao cũng có đường trèo
Những bệnh hiểm nghèo có thuốc thần tiên
Ta về ta tắm ao ta,
Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn.
Anh đi anh nhớ quê nhà,
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương.
Bể xa mây nước mù mù,
Biết mô cửa lạch, biết mô sống cùng.
Trời cao, cao bấy không xa,
Đất kia rộng vậy thế mà dày sâu.
Mình về mình nhớ ta chăng
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười,
Trăm quan mua lấy miệng cười
Nghìn quan chẳng tiếc, tiếc người răng đen.
Nhác trông con mắt đáng trăm
Miệng cười đáng chục, hàm răng đáng nghìn
Nhác trông con mắt ưa nhìn
Đáng trăm cũng chuộng, đáng nghìn cũng mua.
Gặp em, thấy khéo miệng cười
Thấy xinh con mắt, thấy tươi má hồng
Gặp nhau giữa cánh đồng này
Con mắt liếc lại lông mày đưa ngang.
Con mắt em liếc cũng ngoan
Cái chân em bước tựa đàn năm cung
Một thương tóc bỏ đuôi gà
Hai thương ăn nói mặn mà có duyên
Ba thương má lúm đồng tiền
Bốn thương răng nhánh hạt huyền kém thua
Năm thương cổ yếm đeo bùa
Sáu thương nón thượng quai tua dịu dàng
Bảy thương nết ở khôn ngoan
Tám thương ăn nói lại càng thêm xinh.
Ca dao, tục ngữ về phẩm chất con người
Ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau.
Ăn lấy đời, chơi lấy thời.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây.
Cái răng, cái tóc là gốc con người.
Chết giả mới biết bụng dạ anh em.
Con mắt là mặt đồng cân.
Của người bồ tát, của mình lạt buộc.
Đánh bạc quen tay, ngủ ngày quen mắt, ăn vặt quen mồm.
Đói cho sạch, rách cho thơm.
Giàu điếc, sang đui.
Làm khi lành, để dành khi đau.
Lòng người như bể khôn dò.
Miếng ăn là miếng nhục.
Người giàu tham việc, thất nghiệp tham ăn.
Người là vàng của là ngãi.
Người năm bảy đấng, của ba bảy loài.
Người sống đống vàng.
Ruột ngựa, phổi bò.
Sáng tai họ, điếc tai cày.
Sống mỗi người một nết, chết mỗi người một tật.
Thấy sang bắt quàng làm họ.
Thương người như thể thương thân.
Trông mặt mà bắt hình dong.
Học là học biết giữ giàng
Biết điều nhân nghĩa biết đằng hiếu trung
Dương trần phải ráng làm hiền
Đừng trọng bạc tiền bỏ nghĩa bỏ nhân
Làm trai nết đủ năm đường,
Trước tiên điều hiếu đạo thường xưa nay.
Thờ cha mẹ, ở hết lòng,
Ấy là chữ hiếu, dạy trong luân thường.
Chàng đi trấn chốn phương xa
Nhớ chăng dải đất Cầu Huê quê mình
Bến trăng sóng nước lung linh
Tấm nâu thiếp nhuộm tình riêng Huê Cầu.
Đường giao tiếp cốt vẹn toàn,
Việc mình không muốn chớ làm cho ai.
Trâu ta ăn cỏ đồng ta
Đừng ham cỏ tốt ăn qua đồng người
Hàng ta, ta bận cũng tươi
Ham chi hàng ngoại, kẻ cười người chê
Gái thì giữ lấy chữ trinh
Siêng năng chín chắn, trời dành phúc cho
Ruộng hoang người ta khẩn còn thành,
Huống chi ruộng thuộc sao đành bỏ hoang.
Thương anh dầu dãi nắng mưa,
Hết khơi ruộng thấp lại bừa ruộng cao
Rượu ngon bất luận be sành.
Áo rách khéo vá, hơn lành vụng may.
Ao sâu ruộng đất bề bề
Không bằng tinh xảo một nghề trong tay
Công cha đức mẹ cao dày,
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ.
Nuôi con khó nhọc đến giờ,
Trưởng thành con phải biết thờ hai thân.
Thức khuya dậy sớm chuyên cần,
Quạt nồng ấp lạnh giữ phần đạo con.
Choàng qua cổ bạn khóc rằng
Căn duyên không tính để lầm vòng thương
Vợ chồng là đạo tào khương
Trách bà Nguyệt Lão vấn vương không thành
Tuyển tập ca dao tục ngữ Việt Nam về vẻ đẹp tâm hồn
Cá không ăn muối cá ươn,
Con cãi cha mẹ trăm đường con hư.
Ơn thầy soi lối mở đường
Cho con vững bước dặm trường tương lai.
Ơn đây gần bạn, gần thầy
Có công mài sắt có ngày nên kim.
Chữ thầy trong cõi người ta
Dặm dài hoa nắng trời xa biển đầy.
Dù đi khắp bốn phương trời
Công cha nghĩa mẹ không ai sánh bằng.
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói đố mày làm nên.
Đêm nay con ngủ giấc tròn,
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.
Mười năm rèn luyện sách đèn
Công danh gặp bước chớ quên ơn thầy.
Anh chỉ quen một cô nàng da trắng tóc dài
Miệng cười như nhánh hoa nhài nở nang.
Răng đen ai nhuộm cho mình
Cho duyên mình đậm cho tình anh say.
Trăng rằm mười sáu trăng nghiêng,
Thương em chúm chím cười duyên một mình.
Ngọc kia chuốt mãi cũng tròn,
Sắt kia mài mãi cũng còn nên kim.
Ai ơi giữ chí cho bền
Dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai.
Thương ai hồi nhỏ tới chừ
Dẫu nghèo, dẫu đói không từ ngãi nhân.
Học là học để làm người
Biết điều hơn thiệt biết lời thị phi
Học trò học hiếu học trung
Học cho đến mực anh hùng mới thôi.
Bữa nay nhìn mặt cho tường
Đến mai dời gót nẻo đường xa xôi.
Cơm này nửa sống nửa khê,
Vợ đơm chồng nếm chẳng chê cơm này.
Sông sâu sào ngắn khôn dò
Người khôn ít nói, khôn đo tấc lòng.
Dạo chơi quán cũng như nhà.
Nhà tranh có ngãi hơn tòa nhà cao.
Cái bống là cái bống bình,
Thổi cơm nấu nước một mình mồ côi.
Rạng ngày có khách đến chơi
Cơm ăn rượu uống cho vui lòng chồng.
Có con phải khổ vì con
Có chồng phải gánh giang sơn nhà chồng.
Có chồng phải lụy cùng chồng
Đắng cay phải chịu mặn nồng phải theo.
Duyên là tóc, tóc là tơ
Xe tơ kết tóc bậu chờ trông ai
Tóc bậu mới chấm ngang vai
Cha mẹ thương ít, nhưng trai thương nhiều
Cho dầu bậu trong trắng mỹ miều
Nhiều nơi lắm chốn, anh cũng chẳng chiều được đâu.
Ngó lên trời thấy cặp cu đang đá,
Ngó ra ngoài biển, thấy cặp cá đang đua.
Đi về lập miếu thờ vua,
Lập trang thờ mẹ, lập chùa thờ cha.
Ở cho có nghĩa có nhân
Cây đức lắm chồi, người đức lắm con
Ba vuông sánh với bảy tròn
Đời cha ân đức, đời con sang giàu.
Làm người chẳng biết lo xa,
Trẻ trung đã vậy tuổi già làm sao.
Làm người cho biết tiền tằn,
Đồ ăn thức mặc có ngần thì thôi.
Những người đói rách rạc rài,
Bởi phụ của trời làm chẳng nên ăn.
Bần cư náo thị vô nhân đáo,
Phú tại lâm sơn hữu viễn thân,
Bấy lâu nay không biểu, anh cũng lại gần,
Bấy giờ em sa cơ thất vận,
Em biểu mấy lần anh cũng không vô.
Lấy điều ăn ở dạy con,
Dẫu mà gặp tiết nước non xoay vần.
Ở cho có đức, có nhân,
Mới mong thờ tự, được ăn lộc trời.
Trong đầm gì đẹp bằng sen,
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng.
Nhị vàng bông trắng lá xanh,
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Đã sinh ra kiếp ở đời,
Trai thời trung hiếu đôi vai cho tròn.
Gái thời trinh trỉnh lòng son,
Sớm hôm gìn giữ kẻo còn chút sai.
Trai lành gái tốt ra người,
Khuyên con trọng bấy nhiêu lời cho chuyên.
Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non.
Nàng về nuôi cái cùng con
Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng.
Chàng ơi phải lính thì đi,
Cửa nhà đơn chiếc đã thì có tôi.
Anh đi em ở lại nhà
Hai vai gánh vác mẹ già con thơ.
Những câu ca dao tục ngữ hay về xã hội ý nghĩa
Bà chúa đứt tay bằng ăn mày sổ ruột.
Bầu dục chẳng đến bàn thứ tám, cám nhỏ chẳng đến miệng lợn sề.
Cá lớn nuốt cá bé.
Chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng.
Cốc mò cò xơi.
Con giun xéo lắm cũng quằn.
Công nợ trả dần, cháo nóng húp quanh.
Của bền tại người.
Của bụt mất một đền mười.
Đi buôn nói ngay bằng đi cày nói dối.
Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn, đồng tiền đi sau là đồng tiền dại.
Được làm vua, thua làm giặc.
Hay làm thì đói, hay nói thì no.
Lá lành đùm lá rách.
Làm hàng săng, chết bó chiếu.
Làm nghề gì ăn nghề ấy.
Lễ vào quan như than vào lò.
Mạnh về gạo bạo về tiền.
Muốn nói oan làm quan mà nói.
Nén bạc đâm toạc tờ giấy.
Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò.
Nhất sĩ nhì nông, hết gạo chạy rông, nhất nông nhì sĩ.
Nhất tội, nhì nợ.
Nhiều tiền thì thắm, ít tiền thì phai.
Quan thấy kiện như kiến thấy mỡ.
Quan thời xa, bản nha thời gần.
Ruộng bề bề không bằng nghề trong tay.
Thằng mõ có bỏ đám nào.
Tiền bạc đi trước mực thước đi sau.
Trời sinh voi, trời sinh cỏ.
Tuần hà là cha kẻ cướp.
Tức nước vỡ bờ.
Uống nước nhớ nguồn
Thế gian chuộng của, chuộng công
Nào ai có chuộng người không bao giờ.
Dò sông, dò bể, dò nguồn
Biết sao được bụng lái buôn mà dò.
Ca dao về truyền thống văn hóa Việt Nam
Dù ai buôn đâu bán đâu
Nhớ ngày mở hội rủ nhau mà về
Dù ai bận rộn trăm nghề
Tháng 2 mở hội thì về Trường Yên
Cú kêu ba tiếng cứ kêu
Kêu mau đến Tết dựng nêu ăn chè
Dựng nêu thì dựng đầu hè
Để sân gieo cải, vãi mè ăn chung
Đi đâu mặc kệ đi đâu
Đến ngày giỗ Tết phải mua mà về
Con cò chết rũ trên cây
Cò con mở lịch xem ngày làm ma
Ai ơi muôn dặm ngược xa
Cải lương quấn chặt lấy ba măng vòi
Gái Chưa Chồng trông hang Cắc Cứ
Trai chưa vợ nhớ hội chùa Thầy
Cà cuống uống rượu la đà
Chim ri ríu rít bỏ ra lấy phần
Chào mào thì đánh trống quân
Chim chích cởi trần vác Bó đi lao
Mồng một Tết cha
Mùng 2 Tết mẹ
Mùng 3 tết thầy
Ai về Phú Thọ cùng ta
Vui ngày giỗ tổ tháng ba mùng 10
Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ tổ Hùng mười tháng ba
Chẳng về hội vật thì thôi
Về thì nhất định phải thử một nồi lươn măng
Đã ăn thì ăn đậu rang
Lấy năm bảy cọc cho bằng người ta
Ca dao, tục ngữ về truyền thống yêu nước
Chém cha những đứa sang giàu
Cậy thần cậy thế cúi đầu lính tây
Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non
Nàng ở nhà nuôi cái cùng con
Để anh trấn Thủ nước non Cao Bằng
Đồn Tây dù chắc dù dày
Thuế nộp đủ đầy đồn ắt phải tan
Hải Vân cao ngất từng mây
Giặc đi đến đó bỏ thây không về
Đứng trên cầu cấm em thề
Chưa xong nhiệm vụ chưa về quê hương
Đeo hoa chỉ tổ nặng tai
Đeo kiềng nặng cổ hỡi ai có vàng
Làm lên một nước kẻ vang
Đem vàng giúp nước giàu sang sau này
Đổi vàng lấy súng, cối xay
Bắn tan giặc Pháp, dựng ngày vinh quang
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng
Tay bắt tay trong lòng chung sức
Quyết duyệt thù cứu quốc bạn ơi
Lòng em khôn tỏ hết lời
Kìa gương phấn cũng rạng ngời nước non
Ru con con ngủ cho lành
Để mẹ múc nước rửa bành cho voi
Muốn coi lên núi mà coi
Coi bà Triệu tướng cưỡi voi đánh cồng
Ru hời ru hỡi là ru
Cha con còn ở chiến khu chưa về
Con ơi nhớ trọn lời thề
Tự do độc lập không hề hi sinh
Tục ngữ về truyền thống hiếu học của Việt Nam
Tiên học lễ, hậu học văn
Học khôn đến chết, học nết đến già
Dao có mài mới sắc, người có học mới khôn
Dốt đến đâu, học lâu cũng biết
Luyện mãi thành tài, miệt mài tất giỏi
Học ăn học nói học gói học mở
Học hay cày biết
Học một biết mười
Học thầy chẳng tày học bạn
Học thầy học bạn vô vạn phong lưu
Ăn vóc học hay
Dao có mài mới sắc, người có học mới lên
70 Còn học 71
Có cày có thóc, có học có chữ
Học hành vất vả kết quả ngọt bùi
Dốt đặc còn hơn hay chữ lỏng
Hay học thì sang, hay làm thì có
Một kho vàng không bằng bột năng chữ
Có học có khôn
Dẫu rằng thông hoạt
Chẳng học cũng hư
Đời tài trí bằng trời
Chẳng học cũng là phải khổ
Câu ca dao, tục ngữ về truyền thống gia đình
Chồng đẹp, vợ đẹp những nhìn mà no
Chồng đã giận, vợ bớt lời
Chồng tới vợ phải lui
Cả Sông Đông chợ, lắm vợ nhiều con
Cau non về hạt, gái đảm về chồng
Chẳng tu vắng vợ cũng như tu
Chẻ củi xem thử, lấy vợ xem tông
Lấy vợ xem tông, lấy chồng Xem giống
Chết trẻ còn hơn lấy lẽ chồng người
Đàn ông xây nhà đàn bà xây tổ ấm
Chiều người lấy việc
Chiều chồng lấy con
Con hơn Cha như nhà có nóc
Con dại cái mang
Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh
Con hư tại mẹ
Cháu hư tại bà
Thương cho roi cho vọt
Ghét cho ngọt cho bùi
Bà phải có ông
Chồng phải có vợ
Chồng chung vợ chạ
Ai khéo hầu hạ thì được chồng riêng
Cha mẹ sinh con trời sinh tính
Con hơn cha là nhà có nóc
Mẹ dạy thì con khéo, Cha dậy thì con khôn
Ơn cha nặng lắm ai ơi, nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang
Con người có tổ có tông
Như cây có cội như sông có nguồn
Chị ngã em nâng
Anh em trong nhà đóng cửa bảo nhau
Anh em như trông như mác
Thơ về truyền thống yêu nước, những nét đẹp văn hóa
Dù cho cay đắng trăm điều
Cũng không lay được nghĩa tình keo sơn
Ai về chợ huyện ăn nem
Ghé qua Hưng Thạnh mà xem Tháp Chàm
Chiêm Sơn là lụa Mỹ nhiều
Sớm mai mắc cửi, chiều chiều bán tơ
Nhất Trước Kiều đám ma, nhì Thanh Hà nhà cháy
Hỡi cô thắt áo lưng xanh
Có về Quảng Bá với anh thì về
Quảng bá nằm ở bên đê
Bốn mùa xanh tốt với nghề trồng rau
Anh đi trước em theo sau
Để bác mẹ biết trầu cau sang nhà
Dù cho cha đánh mẹ treo
Em cũng chẳng bỏ chùa Keo hôm rằm
Dù cho cha đánh mẹ vằm
Em cũng chẳng bỏ hôm rằm chùa Keo
Dù ai buôn bán đâu đâu, hễ trông thấy tháp chùa dâu thì về
Dù ai mua bán trăm nghề nhớ ngày mùng 8 thì về hội Dâu
Tiếng chuông lay bóng Bồ Đề
Con chim trắng cánh bay về Tây Thiên
Mong sao dân tộc bình yên
Đạo lành che chở dân Hiền Thương Yêu
Dù cho đất sập trời siêu
Lòng tôi vẫn nhớ những điều giá gương
Khắp nơi đồng ruộng phố phường
Nhớ lời Phật dạy phải thương nhau cùng
Đạo vàng điểm núi tô sông
Xây nền văn hóa Lạc Hồng thắm tươi
Hải Vân bát ngát nghìn trùng
Hòn Hành ở đó là trong vịnh Hàn
Xưa nay qua đó còn thuyền
Lối đi lâu giản chẳng biền ra khơi
Dù cho cả nước sôi bùn
Hải Vân hóa cát biển Đông thành đèo
List những câu ca dao tục ngữ nói về đạo đức
Ăn mặn nói ngay còn hơn ăn chay nói dối
Cái nết đánh chết cái đẹp.
Chết trong còn hơn sống đục.
Đất lành chim đỗ, đất ngỗ chim bay.
Đất lành chim đỗ, đất ngỗ chim bay.
Điều lành thì nhớ, điều dở thì quên.
Dù đẹp tám vạn nghìn tư, mà chẳng có nết cũng hư một đời.
Đừng ham nón tốt dột mưa, đừng ham người đẹp mà thưa việc làm.
Khẩu Phật tâm xà.
Kính già yêu trẻ.
Người chết, nết còn.
Người đừng khinh rẻ người.
Sống tết, chết giỗ.
Tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại.
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn, xấu người đẹp nết còn hơn đẹp người.
Uống nước chớ quên người đào mạch.
Uống nước, nhớ kẻ đào giếng.
Vô công bất hưởng lợi.
Xấu hay làm tốt, dốt hay nói chữ.
Yêu trẻ, trẻ đến nhà, kính già, già để tuổi cho.
Những câu ca dao tục ngữ về tôn trọng lẽ phải
Nhân chi sơ, tính bản thiện.
Tôn sư trọng đạo.
Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng.
Thật vàng, không sợ lửa.
Nói phải củ cải cũng nghe.
Khôn chẳng qua lẽ, khỏe chẳng qua lời.
Cây ngay không sợ chết đứng.
Trọng nghĩa, khinh tài.
Đói cho sạch, rách cho thơm.
Ăn rách cốt cách người thương.
Cây ngay bóng thẳng, cây cong bóng vẹo.
Ăn có mời, làm có khiến.
Mặt trời luôn mọc ở đằng Đông.
Sự thật che sự bóng.
Ăn ngay ở thẳng, chẳng sợ mất lòng.
Ăn ngay nói phải.
Hòn đất ném đi, hòn chì ném lại.
Có đi có lại mới toại lòng nhau.
Vén mây mù mới thấy trời xanh.
Ăn ngay nói thật mọi tật mọi lành.
Chớ nghe lời phỉnh tiếng phờ
Thò tay vào lờ mắc kẹt cái hom.
Của mình thì giữ bo bo, của người thì đớp cho no mới về.
Cọp chết để da, người ta chết để tiếng.
Ăn có mời, làm có khiến.
Ăn ngay nói thật, mọi tật mọi lành.
Mất lòng trước, được lòng sau.
Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng.
Phải trái phân minh, nghĩa tình trọn vẹn.
Giấy rách phải giữ lấy lề.
Lời hơn lẽ thiệt.
Khôn chẳng qua lẽ, khỏe chẳng qua lời.
Lời hay lẽ phải.
Nói phải củ cải cũng nghe.
Ăn ngay nói phải.
Nghe điều phải thích lời hay.
Sự thật che sự bóng.
Khó mà biết lẽ biết lời
Biết ăn biết ở như người giàu sang.
Làm người phải đắn phải đo
Phải cân nặng nhẹ, phải dò nông sâu.
Khôn ngoan ba chốn bốn bề
Đừng cho ai lấn chớ bề lấn ai.
Làm người suy chín xét xa
Cho từng gốc nhọc, cho ra vắn dài.
Những người tính nết thật thà
Đi đâu cũng được người ta tin dùng.
Tu thân rồi mới tề gia
Lòng ngay nói thật gian tà mặc ai.
Ban ngày quan lớn như thần
Ban đêm quan lớn tần mần như ma.
Cười người chớ vội cười lâu
Cười người hôm trước hôm sau người cười.
Đói cho sạch, rách cho thơm
Chớ có bờm xôm, để đời tiếng xấu.
Của thấy không xin
Của công giữ gìn
Của rơi không nhặt.
Mặc đẹp chưa hẳn đã là sang
Kém phẩm vô tâm, khạc nhổ càng
Tư cách trang đài, do biết nghĩ
Kín đáo, sạch sẽ tướng thật sang.
Những câu ca dao tục ngữ về chí công vô tư
Ăn cho đều, kêu cho sòng.
Bênh lí, không bênh thân.
Cầm cân nảy mực.
Cần kiệm, liêm chính, chí công, vô tư.
Chớ dong kẻ gian, chớ oan người ngay.
Công ai nấy nhớ, tội ai nấy chịu.
Làm trai chớ nghề bầu chủ, làm gái chớ nghề mụ dầu.
Làm trai cứ nước hai mà nói.
Người trên đứng đắng, kẻ dưới dám nhờn.
Quân pháp bất vị thân.
Tài thượng phân minh thị trượng phu.
Tha kẻ gian, oan người ngay.
Thượng bất chính, hạ tắc loạn.
Trốn việc quan đi ở chùa.
Vay thì trả, chạm thì đền.
Áo rách cốt cách người thương.
Đói cho sạch, rách cho thơm.
Làm trai bạt núi phá rừng
Nước sông tát cạn vẫy vùng bể khơi.
Làm trai cho đáng nên trai
Khom lưng uốn gối gánh hai hạt vừng.
Khôn ngoan tính trọn mọi bề
Chẳng cho ai lận, chẳng hề lận ai.
Làm trai quyết chí tu thân
Công danh chớ vội, nợ nần chớ lo.
Bề trên ở chẳng kỷ cương
Cho nên kẻ dưới lập đường mây mưa.
Thương em anh để trong lòng
Việc quan anh cứ phép công anh làm.
Chí làm trai dặm nghìn yên ngựa
Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao.
Làm trai cho đáng nên trai
Xuống Đông, Đông tĩnh, lên Đoài, Đoài yên.
Làm trai cho đáng nên trai
Phú Xuân đã trải Đồng Nai đã từng.
Làm trai nết đủ năm đường
Trước tiên điều hiếu đạo thường xưa nay
Công cha đức mẹ cao dày
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ
Nuôi con khó nhọc đến giờ
Trưởng thành con phải biết nhờ hai thân
Thức khuya dậy sớm chuyên cần
Quạt nồng ấp lạnh giữ phần đạo con.
Những câu ca dao tục ngữ về tôn trọng người khác
Tự trọng người lại trọng thân.
Áo rách cốt cách người thương
Kính lão đắc thọ.
Đất có thổ công, sông có hà bá.
Có đi có lại mới toại lòng nhau.
Đường mòn nhân nghĩa không mòn.
Tự trọng người lại trọng than.
Trọng nghĩa khinh tài.
Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy.
Ăn có mời, làm có khiến.
Tôn sư trọng đạo.
Không thầy đố mày làm nên.
Nhập gia tùy tục.
Kính già yêu trẻ.
Vay thì trả, chạm thì đền.
Chim khôn kêu tiếng rảnh rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.
Tánh bần tiện sanh do tánh tham khởi
Muốn thanh cao phải diệt trừ tham.
Chữ tín thay đức con người
Của mượn gìn giữ xong rồi trả ngay.
Ai ơi đừng tham của người
Lấy một phải trả gấp mười về sau.
Của người nhọc đổ mồ hôi
Chớ vì tham đắm cướp về tay ta.
Cười người chớ vội cười lâu
Cười người hôm trước, hôm sau người cười.
Lâu ngày nhớ lại kẻo quên
Tình thân nghĩa cũ có bền hay không?
Làm người suy chín xét xa
Cho tường gốc, ngọn, cho ra vắn dài.
Khó mà biết lẽ biết lời
Biết ăn biết ở hơn người giàu sang.
Vay chín thì trả cả mười
Phòng khi túng lỡ có người cho vay.
Kim vàng, ai nỡ uốn câu
Người không ai nỡ nói nhau nặng lời.
Lời nói chẳng mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
Chim khôn kêu tiếng rãnh rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.
Khó mà biết lẽ biết lời
Biết ăn biết ở hơn người giàu san
Nói người phải nghĩ đến ta
Thử sờ lên gáy xem xa hay gần
Nói người phải nghĩ đến thân
Thử sờ lên gáy xem gần hay xa.
Những câu ca dao, tục ngữ về lòng trung thực
Thuốc đắng giã tật – Sự thật mất lòng
Ăn ngay nói thẳng.
Ăn ngay nói thật mọi tật mọi lành.
Một câu nói ngay bằng ăn chay cả tháng.
Mất lòng trước, được lòng sau.
Cây ngay không sợ chết đứng
Mật ngọt chết ruồi.
Một lần bất tín, vạn lần bất tin.
Thẳng mực thì đau lòng gỗ.
Thẳng như ruột ngựa.
Những người tính nết thật thà
Đi đâu cũng được người ta tin dùng.
Tu thân rồi mới tề gia
Lòng ngay nói thật gian tà mặc ai.
Đừng bảo rằng trời không tai
Nói đơm nói đặt cậy tài mà chi.
Của phi nghĩa có giàu đâu,
Ở cho ngay thẳng giàu sau mới bền.
Người gian thì sợ người ngay.
Người ngay chẳng sợ đường cày cong queo.
Chớ nghe lời phỉnh tiếng phờ
Thò tay vào lờ mắc kẹt cái hom.